Tìm kiếm
0 Những bài hát hay nhất về thời Học sinh - Sinh viên
Những bài hát hay nhất về thời Học sinh - Sinh viên
Thời học sinh - Sinh viên một thời để thương, một thời để nhớ một thời trong sánh và đẹp đẽ nhất trong cuộc đời mỗi người, có người để nó trôi qua một cách tẻ nhạt có người làm nó trở lên thật ý nghĩa, có người thì từng quậy phá ngang dọc một thời, người thì chỉ cặm cụi học, cũng có người một thời yêu đương và không ít người đã đi kiếm tiền từ năm nhất ...Nhưng dù sao đó cũng là những kỷ niệm vui buồn của thời học sinh - sinh viên.
Những ai đã qua cái thời học sinh - sinh viên thì vào đây để nghe đọc và hồi tưởng lại hồi cắp sách tới trường của minh, thế naò nhỉ hồi đó mình trông thế nào nhỉ; to, béo, gầy, cao, đẹp trai, phong độ hay thấp lùn, còn phái kia thì xinh xắn hay cá xấu...có ai để ý mình không nhỉ, không biết bạn ấy dạo này thế nào rồi. Ah còn các thầy cô nữa chứ không biết giờ còn dạy không, còn trường lớp giờ ra sao nhỉ, các bậc đàn em học hành có tôt không... lớp mình hồi đó có những ai nhỉ, tụi nó đã vợ con gì chưa hay vẫn còn đơn độc, mà lâu lắm rồi lớp mình chưa họp lớp nhỉ ...
Những ai vẫn còn cắp sách tới trường thì hãy sống và học tập thật tốt, hết mình kẻo khi nó qua rồi lại ngồi tiếc nuối, tiếc răng hồi đó sao mình không học để giờ thế này, tiếc rằng hồi ấy sao không nói lời yêu để giờ phải ôm mối tình chết, tiếc răng hồi đó mải học để giờ chả có kỷ niệm nào, và tiếc rằng hồi đó mình....để giờ đây....
Và cùng với thời mộng mơ ấy là những bài hát đi cùng năm tháng, những bài hát mang đặc trưng và đặm chất tuổi học trò màVnTim™ sưu tầm được ời các bạn cùng nghe:
Cũng có thể đây chỉ là ý kiến, cảm nghĩ riêng của VnTim™, còn bạn người đã vào đây và đọc bài viết này nếu có thể hãy chia sẻ với mọi người cảm nghĩ, ý kiến của riên bạn. Rất mong nhận được thạt nhiều ý kiến của các bạn.
1.Mong ước kỉ niệm xưa
2.Nếu phải xa nhau
3.Tạm biệt
4.Áo trắng đến trường
5. Phượng Hồng - Bằng Kiều
6. Khúc yêu thương
7. Kỷ niệm trường xưa
8. Kỷ niệm mái trường
9. Ngày Đầu Tiên Đi Học - Thùy Chi - M4U
10. Ký túc xá chiều mưa
11. Kí túc xá chiều vắng em
12. Ký Ức Học Trò - Đinh Mạnh Ninh
13. Bài Ca Sinh Viên - Trần Hoàng Tiến
14. Kí Ức Thời Sinh Viên (Kyo Band)
15.Mùa Thi Năm Ấy
16. Nắng sân trường
17.Gọi tên tôi nhé bạn thân hỡi
18.Tình bạn (Lam Trường)
19.Con đường đến trường
20. Đi Học - Anh Khang ft.Quang Thắng
21. Cho Bạn Cho Tôi - Lam Trường
Album 13 ca khúc Sinh viên
Ngoài ra còn nhiều bài hát hay khác nữa về học sinh, sinh viên và những năm tháng đi tình nguyện:
1.Áo xanh tình nguyện
2.Bài ca thanh niên tình nguyện
3.Chân trời mới gọi ta
4.Dậy mà đi.mp3
5.Gửi lại em
6.Hành khúc xanh
7.Hành trình nối vòng tay lớn
8.Hát về người thanh niên tình nguyện
9.Khúc hát màu xanh
10.Lên đàng
11.Lời đất nước gọi ta
12.Mùa hè sinh viên
13.Ngồi lại bên nhau
14.Sức sống tuổi trẻ
15.Thanh niên vì ngày mai
16.Thanh niên xung phong tình nguyện
17.Bài ca thanh niên công nhân
18.Bài ca thanh niên Việt Nam
19.Dấu chân tình nguyện
20.Đến với con người việt nam tôi
21.Hành khúc thanh niên tình nguyện
22.Hành trang mùa hè xanh
23.Hành trình tuổi 20
24.Khát vọng tuổi trẻ
25.Ký ức mùa hè xanh
26.Lên rừng xuống biển
27.Long lanh mùa hè xanh
28.Mùa hè xanh
29.Nối vòng tay lớn
30.Tạm biệt
31.Thanh niên việt nam
32.Tuổi trẻ việt nam
33.Cây đàn sinh viên
Trên đây chỉ là ý kiến riêng của mình, còn bạn bạn thích bài nào hãy chia sẻ nhé ???
Những ai đã qua cái thời học sinh - sinh viên thì vào đây để nghe đọc và hồi tưởng lại hồi cắp sách tới trường của minh, thế naò nhỉ hồi đó mình trông thế nào nhỉ; to, béo, gầy, cao, đẹp trai, phong độ hay thấp lùn, còn phái kia thì xinh xắn hay cá xấu...có ai để ý mình không nhỉ, không biết bạn ấy dạo này thế nào rồi. Ah còn các thầy cô nữa chứ không biết giờ còn dạy không, còn trường lớp giờ ra sao nhỉ, các bậc đàn em học hành có tôt không... lớp mình hồi đó có những ai nhỉ, tụi nó đã vợ con gì chưa hay vẫn còn đơn độc, mà lâu lắm rồi lớp mình chưa họp lớp nhỉ ...
Những ai vẫn còn cắp sách tới trường thì hãy sống và học tập thật tốt, hết mình kẻo khi nó qua rồi lại ngồi tiếc nuối, tiếc răng hồi đó sao mình không học để giờ thế này, tiếc rằng hồi ấy sao không nói lời yêu để giờ phải ôm mối tình chết, tiếc răng hồi đó mải học để giờ chả có kỷ niệm nào, và tiếc rằng hồi đó mình....để giờ đây....
Và cùng với thời mộng mơ ấy là những bài hát đi cùng năm tháng, những bài hát mang đặc trưng và đặm chất tuổi học trò màVnTim™ sưu tầm được ời các bạn cùng nghe:
Cũng có thể đây chỉ là ý kiến, cảm nghĩ riêng của VnTim™, còn bạn người đã vào đây và đọc bài viết này nếu có thể hãy chia sẻ với mọi người cảm nghĩ, ý kiến của riên bạn. Rất mong nhận được thạt nhiều ý kiến của các bạn.
1.Mong ước kỉ niệm xưa
2.Nếu phải xa nhau
3.Tạm biệt
4.Áo trắng đến trường
5. Phượng Hồng - Bằng Kiều
6. Khúc yêu thương
7. Kỷ niệm trường xưa
8. Kỷ niệm mái trường
9. Ngày Đầu Tiên Đi Học - Thùy Chi - M4U
10. Ký túc xá chiều mưa
11. Kí túc xá chiều vắng em
12. Ký Ức Học Trò - Đinh Mạnh Ninh
13. Bài Ca Sinh Viên - Trần Hoàng Tiến
14. Kí Ức Thời Sinh Viên (Kyo Band)
15.Mùa Thi Năm Ấy
16. Nắng sân trường
17.Gọi tên tôi nhé bạn thân hỡi
18.Tình bạn (Lam Trường)
19.Con đường đến trường
20. Đi Học - Anh Khang ft.Quang Thắng
21. Cho Bạn Cho Tôi - Lam Trường
Album 13 ca khúc Sinh viên
Ngoài ra còn nhiều bài hát hay khác nữa về học sinh, sinh viên và những năm tháng đi tình nguyện:
1.Áo xanh tình nguyện
2.Bài ca thanh niên tình nguyện
3.Chân trời mới gọi ta
4.Dậy mà đi.mp3
5.Gửi lại em
6.Hành khúc xanh
7.Hành trình nối vòng tay lớn
8.Hát về người thanh niên tình nguyện
9.Khúc hát màu xanh
10.Lên đàng
11.Lời đất nước gọi ta
12.Mùa hè sinh viên
13.Ngồi lại bên nhau
14.Sức sống tuổi trẻ
15.Thanh niên vì ngày mai
16.Thanh niên xung phong tình nguyện
17.Bài ca thanh niên công nhân
18.Bài ca thanh niên Việt Nam
19.Dấu chân tình nguyện
20.Đến với con người việt nam tôi
21.Hành khúc thanh niên tình nguyện
22.Hành trang mùa hè xanh
23.Hành trình tuổi 20
24.Khát vọng tuổi trẻ
25.Ký ức mùa hè xanh
26.Lên rừng xuống biển
27.Long lanh mùa hè xanh
28.Mùa hè xanh
29.Nối vòng tay lớn
30.Tạm biệt
31.Thanh niên việt nam
32.Tuổi trẻ việt nam
33.Cây đàn sinh viên
Trên đây chỉ là ý kiến riêng của mình, còn bạn bạn thích bài nào hãy chia sẻ nhé ???
0 Những bài thơ hay nhất về thầy cô mái trường ngày 20-11
Những bài thơ hay nhất về thầy cô mái trường ngày 20-11
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây, uống nước nhớ người đào giếng... Từ thuở ấu thơ cắp sách đến trường chúng ta đã được thầy cô dạy dỗ những điều đó, những bài học đạo đức đầu tiên đã giúp chúng ta nên người như hôm nay.
Là một người Việt Nam chúng ta không thể nào quên truyền thống tôn sư trọng đạo mà ông cha ta đã truyền dạy từ bao đời nay. Không thầy đố mày làm nên... Chính thầy cô đã chắp cánh cho những ước mơ của chúng ta bay cao, cung cấp hành trang kiến thức cho chúng ta bước vào đời và giúp chúng ta thành công trên con đường học vấn và cả trên đường đời.
Trong mỗi chúng ta ai cũng có một thời cắp sách tới trường, ai cũng có những ngày học cùng những người bạn và thầy cô dưới mài trường thân yêu, rồi để lại cùng thời gian là bao kỷ niệm buồn vui nhưng rất đỗi thân thương mà khi lớn nên ta thấy hối tiếc khi nhớ lại. Hối tiếc vì hồi đó ta quá ích kỷ, hối tiếc vì hồi đó ta quá ham chơi, hối tiếc vì hồi đó ta học chưa tốt, hối tiếc vì .v.v. Nên nhân đây VnTim™ muốn nhắc nhở những bạn đã đang và sẽ là học sinh, vẫn còn đang ngồi trên ghế nhà trường hãy cháy hết mình cho cuộc sống của các bạn "học hết sức, chơi hết mình" đừng để sau này phải hối tiếc, nếu các bạn đang có dự định làm gì đó thì hãy làm ngay đi không sẽ không kịp đâu.
Chính vì công lao to lớn của các thầy cô đối với cá nhân mỗi người nói riêng và toàn xã hội nói chung nên ngày 20 - 11 hàng năm được gọi là "Ngày nhà giáo Việt Nam (hay ngày lễ Hiến chương nhà giáo Việt Nam)", nó không chỉ là ngày vui của các thầy cô giáo mà còn là ngày để chúng ta bày tỏ lòng biết ơn đến thầy cô, người mẹ thứ hai đã dạy dỗ chúng ta nên người.
Cứ mỗi dịp 20 - 11 về VnTim™ lại nhớ đến thầy cô, bạn bè và cả mái trường thân thương cùng bao kỷ niệm một thời cắp sách tới trường. Cảm xúc ấy càng trỗi dậy một cách mãnh liệt khi ta tìm về trường xưa để thăm lại những người đã hy sinh bao tâm huyết dạy dỗ chúng ta thành người.
Để bày tỏ lòng biết ơn của mình đến thầy cô có tất nhiều các như đền thăm và tặng quà là phổ biến nhất, nhưng đối với những học trò xa xứ thì một bó hoa dâng tặng cho thầy cô trong ngày này chắc có lẽ là hơi khó, nhưng những món quà tinh thần bằng thơ văn hay một chút vật chất thì chắc có lẽ là không khó lắm đối với mỗi người trong chúng ta !
Nhân ngày 20 - 11 VnTim™ xin gởi đến các bạn những bài thơ hay nhất về thầy cô giáo và mái trường thân yêu để chúng ta cùng bày tỏ lòng biết ơn với các thầy cô của mình trong ngày vui này, đồng thời cũng để nhắc nhở rằng : Ăn quả phải nhớ kẻ trồng cây.
Đây là những bài thơ hay về thầy cô giáo những người díu dắt chúng ta vào đời. Nhân dịp 20/11, kính chúc thầy cô giáo mạnh khỏe, luôn đạt được nhiều tàhnh tích trong cuộc sống.
Chúc người dìu dắt tương lai,
Mừng vui lớp lớp nay mai giúp đời…
Thầy như sóng ngoài biển khơi,
Cô như tia nắng mặt trời lung linh…
Nhân gian đầy ắp bình minh,
Ngày ngày tiếp bước học sinh nên người
Nhà nhà rộn rã tiếng cười,
Giáo viên ngày lễ hai mươi đến rồi…
Việt Nam toàn cõi bồi hồi…
Hai từ thân thiết bao đời dựng xây
Mươi mười đã rõ ơn này…
Tháng năm vun đắp hăng say đong đầy.
“Mười năm là tết trồng cây,
Một trăm năm mãi… hăng say trồng người”
Bụi Phấn (hãy chú ý điều ngạc nhiên trong bài thơ này nhé !) ( và hãy xem đó là điều gì ?điều gì nhỉ ?? ) Khi tôi ném bảng nằm ngang ngổn Thầy đến bên tôi vẻ ôn tồn Viết lên đôi chữ cười vui vẻ Bảng cũng như ta cũng có " hồn "...! Bụi rớt rơi trên dáng hao gầy Phấn chì bụi phủ tóc như mây Rớt bay hồn phấn tan từng mảnh Rơi xuống làm thêm bạc tóc thầy Có phải thầy đang nảy hạt mầm ? Hạt mầm thầy chăm bón quanh năm ! Bụi thời gian cứ bay theo gió Nào biết ngày mai sẽ thăng trầm Rơi như lá úa nay lìa cành Trên đường gian khổ hóa mong manh Bụt giảng ngày xưa thầy tôi đã Giảng giải từng câu thiếu niên thành... Có biết ngày mai sẽ ra sao Hạt mầm thầy nảy biết là bao Bụi trần phấn toả mau phai thắm Nào biết ngày sau sẽ thế nào ! Rơi rơi nắng gió sương mờ ảo Trên mái trường xưa nhạt ngói màu Tóc người xưa cũng chen sợi bạc Thầy đó trường đây lệ cứ trào.... Con vẫn yêu sao những điểm 10 Yêu thầy trách phạt học mà chơi Phút giây ngày ấy như sống lại Này tuổi thơ ngây chẳng hết lời Làm sao để trở lại ngày xưa Co' thể ngoan hơn chẳng nghịch đùa Nào ai không nhớ mình " hưởng " phạt Quên những trận đòn đã từng chưa? Ngày nay con vẫn giữ ân tình Xưa còn non trẻ đã miệt khinh Thầy - Cô nâng sách tay dìu dắt Dạy dỗ thành nhân giúp nước mình Khi con cất bước xa mái trường Tuổi người đã đủ để vấn vương Còn lưu luyến Bạn - Thầy - Cô mãi Thơ thẩn dăm câu thỏa sầu thương!! | TẢN MẠN VỀ NGHỀ . 1. Người đi - lòng chẳng xa lòng Học trò, đồng nghiệp thủy chung một đời 2. Hai mươi năm một giấc mơ Tuổi thơ ngày đó... bây giờ là đây Hai mươi năm được làm thầy Bao vinh quang, bao đắng cay cuộc đời Bạn bè còn lại mấy người Học trò mấy lớp ra đời thành nhân Hai mươi năm kiếp phong trần Với các em sức thanh xuân vẫn còn Hai mươi năm tấm lòng son Như hoa sen đậm sắc hồng ban mai Con thuyền tách bến ra khơi Cánh buồm căng gió nửa đời lại đi Dù cho bão tố bất kỳ Tim hồng, phấn trắng ngại gì gió to Cám ơn em, tuổi học trò Cho thầy thêm sức trồng hoa dâng đời Ngày hai mươi - tuổi hai mươi Nửa đời dạy học... đam mê vẫn còn. 3. Dâng cô bông hồng trắng Hồng đỏ kính dâng thầy Bao bông hồng còn lại Đưa em vào tương lai 4. Em ngồi đó, một khung trời để nhớ Mắt biết xôn xao, tinh nghịch má hồng Tà áo ngây thơ, nụ cười rạng rỡ Một - sáng - khai - trường, giờ đã xa xăm. |
GẶP LẠI THẦY Con dừng lại phía hàng cây Bồi hồi khi gặp dáng thầy hôm nao Trường xưa vẫn nét ngày nào Và đây vẫn dáng thấy cao cao gầy Vẫn bao la một vòng tay Đón con như thể chưa ngày cách xa Kiềm lòng để lệ khỏi nhoà Giọng thầy trầm ấm "thật thà phải con?" Cái tên thấy gọi riêng con Đến giờ con thấy vẫn còn mới nguyên Ước mong con mãi không quên "thật lòng vững trí đừng phiền nghe con" Lợi danh - danh lợi sẽ mòn Những điều thấy dạy còn hoài khắc tâm Nhớ tóc thấy điểm hoa râm Cùng lời chỉ dạy âm thầm con mang Ai quên đi chuyến đò ngang Quên sao người lái thuyền sang bến đời. | |
Ngày Đầu Tiên Đi Học Thơ: Viễn Phương Ngày đầu tiên đi học Mẹ dắt tay đến trường Em vừa đi vừa khóc Mẹ dỗ dành bên em Ngày đầu tiên đi học Em mắt ướt nhạt nhòa Cô vỗ về an ủi Chao ôi ! sao thiết tha Ngày đầu như thế đó, Cô giáo như mẹ hiền Em bây giờ cứ ngỡ Cô giáo là cô Tiên Em bây giờ khôn lớn, Bỗng nhớ về ngày xưa Ngày đầu tiên đi học Mẹ cô cùng vỗ về... | Bàn Tay Của Cô Có một miền đất rất xa Nơi bàn tay cô để lại Bàn tay ngọt ngào hoa trái Thành phố trên trang sách em Cô ngồi soạn bài đêm đêm Lung linh ánh đèn tỏa sáng Mỗi ngày đứng trên bục giảng Dắt em từng bước vào đời Xôn xao âm thanh đất trời Trên bàn tay cô đã dắt Bàn tay lặng thầm dìu dắt Cho em cả một bầu trời. |
Nhớ Trường Xưa Ngó trời xanh thấy chim về chốn cũ Ta ước mình được trở lại trường xưa Qua bao năm bên xứ người xa lạ Trong cô đơn ao ước một ngày về. Khi vẫn biết người xưa không còn nữa Và bạn bè mỗi đứa một phương trời Thầy cô cũ dần rời xa bục giảng Tôi trở về với kỷ niệm thân thương. Ôi! Ghế đá ngày nào tôi vẫn đợi Chắc rêu phong theo dòng chảy cuộc đời Phượng ủ rũ theo mùa hạ vương vấn Ve đầu hè khẽ gọi mùa chia tay. Đôi mắt nai tuổi trăng tròn thuở ấy Tôi muốn nhìn như những lúc còn thơ Tiềng guốc đưa dọc hành lang cuối dãy Mang yêu thương trong buổi mới vào trường. Tuy tất cả đã lùi vào quá khứ Với thời gian còn lại được những gì Nhưng tấm lòng của người con xa xứ Luôn hướng về trường cũ ở quê hương. Tôi lặng lẽ gởi vào những câu thơ Niềm yêu thương êm ái chẳng bến bờ Nét mực khô lệ chảy dài trên má Biết bao giờ được trở lại trường xưa. | Lời Ru Của Thầy. Mỗi nghề có một lời ru Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này Lời ru của gió màu mây Con sông của mẹ đường cày của cha Bắt đầu cái tuổi lên ba Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu! Thầy không ru đủ nghìn câu Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời Tuổi thơ em có một thời Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm Như ru ánh lửa trong hồn Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây Thầy ru hết cả mê say Mong cho trọn ước mơ đầy của em. Mẹ ru em ngủ tròn đêm Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày Trong em hạt chữ xếp dày Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm Từ trong vòm mát ngôi trường Xin lời ru được dẫn đường em đi (Con đường thầy ngỡ đôi khi Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!) Hẳn là thầy cũng già thôi Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em Thì dù phấn trắng bảng đen Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình |
Cô ơi! Rời mái trường thân yêu Bao năm rồi cô nhỉ? Trong em luôn đọng lại Lời dạy bảo của cô Ngày ấy vào mùa thu Bước chân em rộn rã... Cô không lời từ giã Xa trường tự lúc nào Em ngỡ như chiêm bao Cô về đâu, chẳng biết? Vẫn vang lời tha thiết Từ giọng cô dịu hiền Thời gian bước triền miên Cô chưa lần quay lại Chúng em nhớ cô mãi Mong thấy cô trở về Lúc xưa cô vỗ về... Nay chúng em khôn lớn Ngày rời trường gần đến Bao giờ gặp lại cô?! | ƠN THẦY. Viên phấn nào trên tay Thầy dạy em học chữ Bụi phấn nào bay bay Vương tóc thầy trắng xóa Bao mùa thu đi qua Thầy xưa nay đã già Khai trí em thêm sáng Cho cây đời nở hoa Từng lời giảng yêu thương Bao lớp trẻ xa trường Gói hành trang thêm nặng Nghĩa tình thầy vấn vương Mai lớn khôn nên người Khi nào em quên được? Công ơn người đi trước Dìu dắt chúng em theo |
NGẨN NGƠ SÂN TRƯỜNG Trường tôi to , rộng và cao Nơi cây phượng vĩ năm nào nở hoa ! Trường tôi có bạn gần xa Mải mê lo học , ngân nga gạo bài Trường tôi toàn những nhân tài Học bao điều mới ... thi dài dài thôi Trường tôi đâu có xa xôi Thầy cô dạy dỗ chúng tôi nơi này Trường tôi toàn những điều hay Có thầy có bạn ngày ngày thành công Trường tôi thoả được ước mong Cho các bạn bước vào trong cuộc đời Trường tôi có chỗ , có nơi Bạn nào muốn đến xin mời ghé thăm Bách Khoa vững cùng tháng năm Dang tay chào đón , mọi miền bạn thân | TRƯỜNG TÔI. Cổng trường tôi trông rất xinh Tường cao cổng sắt , dưới hình văn hoa Bước vào thoang thoảng hương hoa Trời cao xanh ngắt , mây là là bay Râm râm bóng mát hàng cây Trưa trưa gió thổi lay cây rì rào . Xa xa hàng dương vẫy chào Gần gần phượng hồng thì thào gọi thương Cùng nơi khắp chốn trong trường Sinh viên đùa giỡn , thân thương chuyện trò Người nói nhỏ , kẻ nói to Xôn xao tiếng hát tiếng hò du dương Vọng xa nghe tiếng giảng đường Bao la trang trải tình thương cô thầy Dạo quanh xa đó gần đây Nơi đâu đẹp nhất là đây trường mình . |
THĂM THẦY Gì vui hơn trò cũ đến thăm thầy Có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng , rất nhẹ ... Hẻm cũ , nhà xưa , tường rêu , lặng lẽ Hồi hộp phút chờ ... cửa mở thầy đây ! Khách là ai ? Thầy chẳng nhận ra ngay Con đây ạ ! học trò thầy thuở ấy ! Trò cũ tới thăm , lớp xưa hiện lại . Loang loang ánh nhìn , loang loang nét môi Vang tiếng nô đùa , vẳng giọng đọc bài Rộn rịp nhịp trống vào ra mỗi buổi ... Và cậu trò nhỏ , nghèo , đói mà run "Cậu bé" ngồi đây tay vẫn run run Không còn đói mà thương thầy già yếu ! Con khỏi lo . Thầy tiền vơi gạo thiếu Chuyện lẽ thường , đời đạm bạc từng quen Mối bận tâm, nhắc lại nếu con quên : "Đời chỉ đẹp, nếu có tình có nghĩa !" " Người thường không tránh khỏi cái chết Nhưng thiên tài thì vẫn đang sống ". | Nhớ .... Chốn ấy bốn mùa tràn cỏ dại Với tràm xanh thơm mấy dải rừng Hồ phía tây từng chiều lặng gió Mặt trời chiều xuống đỏ rưng rưng . Chốn ấy con đường quanh co lắm Đưa bước chân đến mấy dãy lầu Sinh viên năm nhất lòng nhiều nỗi Nên mùa thu man mác gì đâu ! Một ngày đôi mắt buồn không nói Một ngày ngồi ngóng sao chìa lìa Một ngày vui buồn không ai tới Một ngày đàn hát giữa đêm khuya . Có trưa lốc cốc dăm ba tiếng Ông quản lý già gõ cửa đưa thư Có chiều mưa mênh mông như biển Nằm co ro trong khói sương mù. Chốn ấy học hành dang dở lắm Hoa sứ ngát hương cả giảng đường Mặt hồ , tràm xanh và cỏ thắm Chỗ trai gái ngồi kín yêu thương . |
Thầy Và Chuyến Đò Xưa Lặng xuôi năm tháng êm trôi Con đò kể chuyện một thời rất xưa Rằng người chèo chống đón đưa Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều Bay lên tựa những cánh diều Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên Rời xa bến nước quên tên Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười Giọt sương rơi mặn bên đời Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông Mắt thầy mòn mỏi xa trông Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian... | Hai mươi tháng mười một . Khai trường thoáng đã trôi qua Ngày thầy cô đến lòng ta rộn ràng Thầy ta tóc vội phai tàn Vì lo dạy dỗ cho đàn sinh viên . Sân trường bách Khoa có duyên Đón chào các bạn khắp miền Việt Nam Trường ta có phải trăng rằm Mà sao ngày hội như nằm trong trăng . Trường ta có một bảng vàng Ghi tên các bạn tuổi vàng nổi danh Trường ta đẹp tựa trong tranh Giống như hương sắc của nhành hoa sen . Người người lũ lượt thay phiên Giữ nhiều tiết mục đề tên trong trường . |
Bụi phấn xa rồi Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai Thương nhớ ngày xưa chất ngất hồn Một mình thơ thẩn đi tìm lại Một thoáng hương xưa dưới mái trường Cho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương, Nầy bàn ghế cũ, nầy hàng me Bảng đen nằm nhớ người bạn trẻ Bụi phấn xa rồi... gửi chút hương! Bạn cũ bây giờ xa tôi lắm Mỗi đứa một nơi cách biệt rồi! Cuộc đời cũng tựa như trang sách Thư viện mênh mông, nhớ mặt trời!!! Nước mắt bây giờ để nhớ ai??? Buồn cho năm tháng hững hờ xa Tìm đâu hình bóng còn vương lại? Tôi nhớ thầy tôi, nhớ... xót xa! Như còn đâu đây tiếng giảng bài Từng trang giáo án vẫn còn nguyên Cuộc đời cho dẫu về muôn nẻo Vẫn nhớ thầy ơi! Chẳng thể quên!!! | Nắng ấm sân trường . Nguyễn Liên Châu Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng Giờ đang học, mảng sân vuông lặng vắng Chim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng qươ Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ Nắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửa Và cả gió cũng biết mê thơ nữa Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm. Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầm Điệp từng bông vàng ngây rơi xoay tít Ngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rít Sà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh Em ngồi yên uống suối mật trong lành Thời gian như dừng trôi không bước nữa Không gian cũng nằm yên không dám cựa Ngại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng Sân trường căng rộng ngực đến thênh thang Kiêu hãng khoe trên mình màu nắng ấm Lời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắng Nắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người... |
Nhớ cô giáo trường làng cũ Bao năm lên phố, xa làng Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê Nhớ bài tập đọc a ê Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em. Vở ngày thơ ấu lần xem Tình cô như mẹ biết đem sánh gì. Tờ i nguệch ngoạc bút chì Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề Thương trường cũ, nhớ làng quê Mơ sao được một ngày về thăm Cô ! | Người lái đò Thảo nguyên !. Một đời người - một dòng sông... Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ, "Muốn qua sông phải lụy đò" Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa ... Tháng năm dầu dãi nắng mưa, Con đò trí thức thầy đưa bao người. Qua sông gửi lại nụ cười Tình yêu xin tặng người thầy kính thương. Con đò mộc - mái đầu sương Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày, Khúc sông ấy vẫn còn đây Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông... |
Mãi trong tôi, ngôi trường ấy Ngày nào còn bỡ ngỡ Loay hoay trước cổng trường Chưa một chút bâng khuâng Với ngôi trường mới ấy Mấy hàng cây phượng vĩ Mấy gốc lá bàng to Hình như muốn thầm thì Bạn ơi vào đi nhé ! Kia rừng dương vẫy gọi Hoà quyện tiếng chim chuyền Như một khúc giao tình Cùng đón chào bạn mới . Vậy mà giờ thấm thoát Đã bao niên học rồi Ngôi trường ngày nào ấy Là một phần trong tôi . Cũng hàng cây phượng vĩ Cũng mấy gốc bàng to Giờ là bạn tri kỷ Ngày nào cùng có nhau Mỗi khi lá xào xạc Như những nốt nhạc vui Cùng hoà vào điệu hót Của lũ chim trên cành . Đến khi hoa phượng nở Đỏ rực cả sân trường Cũng là khi ve khóc Cho tình bạn chia ly Ôi ! Mái trường yêu dấu Ôi ! Thầy cô thân yêu Chắp cho tôi đôi cánh Bay cao trên đường đời . Thời gian sao nhanh quá Đã bao năm xa trường Nơi phương xa xứ người Nhìn cảnh nhớ trường xưa . Tôi mong ước một ngày Được về lại trường xưa Tìm lại chút kỷ niệm Của một thời mộng mơ . Đừng nhé thời gian ơi ! Đừng phủ mờ kỷ niệm Đừng phủ lớp rong mờ Để còn mãi trong tôi | Hoa và ngày 20-11. Nụ hoa hồng ngày xưa ấy Còn rung rinh sắc thắm tươi 20-11 ngày năm ấy Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi Cô tôi mặc áo dài trắng Tóc xanh cài một nụ hồng Ngỡ mùa xuân sang quá Học trò ngơ ngẩn chờ trông... Nụ hoa hồng ngày xưa ấy... Xuân sang, thầy đã bốn mươi Mái tóc chuyển màu bụi phấn Nhành hoa cô có còn cài? Nụ hoa hồng ngày xưa ấy... Tà áo dài trắng nơi nao, Thầy cô - những mùa quả ngọt Em bỗng thành hoa lúc nào. |
Xin lỗi các em Trần Ngọc Hưởng Tôi đâu phải người làm nông Cày xong đánh giấc say nồng một hơi Chuông reo tan buổi dạy rồi Còn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên. Trách mình đứng trước các em Dửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi: Thầy! Rụng dần theo bụi phấn bay Ước mơ một thuở căng đầy tuổi xanh Dẫu là lời giảng của mình Cơn ho chợt đến vô tình cắt ngang Dẫu là tiết học vừa tan Bước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi! Hiểu dùm tôi các em ơi Giấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờ Cảnh đời chộn rộn bán mua Áo cơm nào dễ chi đùa với ai. Vờ quên cuộc sống bên ngoài Nhiều điều xa lạ nói hoài riết quen Dở hay, yêu ghét, trắng đen Còn bao sự thật đã nhìn thẳng đâu Ai còn dằn vặt đêm sâu Trong từng sợi tóc bạc màu truân chuyên Thật lòng tạ lỗi các em Hiểu ra khi đã lớn lên mai này! | |
Thầy Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ... Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại Mái chèo đó là những viên phấn trắng Và thầy là người đưa đò cần mẫn Cho chúng con định hướng tương lai Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ... | Nghe thầy đọc thơ . Trần Đăng Khoa Em nghe thầy đọc bao ngày Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà Mái chèo nghe vọng sông xa Êm êm như tiếng của bà năm xưa Nghe trăng thuở động tàu dừa Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời Thêm yêu tiếng hát mẹ cười Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra… |
Lời ru của thầy Mỗi nghề có một lời ru Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này Lời ru của gió màu mây Con sông của mẹ đường cày của cha Bắt đầu cái tuổi lên ba Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu! Thầy không ru đủ nghìn câu Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời Tuổi thơ em có một thời Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm Như ru ánh lửa trong hồn Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây Thầy ru hết cả mê say Mong cho trọn ước mơ đầy của em. Mẹ ru em ngủ tròn đêm Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày Trong em hạt chữ xếp dày Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm Từ trong vòm mát ngôi trường Xin lời ru được dẫn đường em đi (Con đường thầy ngỡ đôi khi Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!) Hẳn là thầy cũng già thôi Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em Thì dù phấn trắng bảng đen Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình | Đang cập nhật. Chờ các bạn góp ý |
0 Sự khác biệt về tư duy giữa Người giàu và Người nghèo
Sự khác biệt về tư duy giữa Người giàu và Người nghèo
Theo bạn thì tại sao lại có người giàu người nghèo ? Có rất nhiều nguyên nhân dẫn tới việc giàu nghèo của mỗi người mà tôi không dám đề cập ở đây. trong khuôn khổ bài viết này VnTim™ ch ỉ đề cập đến sự khác nhau giữa tư duy của người giàu và người nghèo.
1. Người giàu tin "Tôi tạo ra cuộc đời tôi"
Người nghèo tin "Cuộc sống toàn những điều bất ngờ xảy đến với chúng tôi"
2. Người giàu tham gia cuộc chơi tiền bạc để thắng
Người nghèo tham gia cuộc chơi chỉ để không bị thua.
3. NGười giàu quyết tâm làm giàu.
Người nghèo muốntr ở nên giàu có.
4. Người giàu suy nghĩ lớn
Người nghèo suy nghĩ nhỏ.
5. Người giàu tập trung vào cơ hội
Người nghèo tập trung vào những khó khăn.
6. Người giàu ngưỡng mộ người thành công và giàu có khác.
Người nghèo bực tức với những ai thành công và giàu có.
7. Người giàu kết giao với người tích cực và thành công.
Người nghèo giao du với người tiêu cực hoặc thất bại.
8. Người giàu sẵn sàng tôn vinh bản thân và giá trị của họ
Người nghèo suy nghĩ tiêu cực về bán hàng, quảng bá.
9. Người giàu đứng cao hơn những vấn đề của họ
Người nghèo nhỏ bé hơn những vấn đề của họ.
10. Người giàu rất biết đón nhận
Người nghèo không biết đón nhận.
11. Người giàu chọn được trả công theo kết quả
Người nghèo chọn được trả công theo thời gian.
12. Người giàu suy nghĩ "cả hai"
Người nghèo suy nghĩ "hoặc là hoặc"
13. Người giàu chú trọng vào tổng tài sản
Người nghèo chú trọng vào thu nhập từ làm việc.
14. Người giàu quản lý tốt tiền của họ
Người nghèo không biết quản lý tốt tiền của họ.
15. Người giàu làm cho đồng tiền của họ làm việc chăm chỉ
Người nghèo làm việc chăm chỉ vì đồng tiền.
16. Người giàu hành động bất chấp sự sợ hãi
Người nghèo để nỗi sợ hãi ngăn cản họ.
17. Người giàu luôn học hỏi vàph át triển
Người nghèo nghĩ họ đã biết hết.
Bạn nghĩ gì về sự khác nhau này ?
Bạn thấy tư duy nào khác biệt nhất giữa người giàu và người nghèo ?
1. Người giàu tin "Tôi tạo ra cuộc đời tôi"
Người nghèo tin "Cuộc sống toàn những điều bất ngờ xảy đến với chúng tôi"
2. Người giàu tham gia cuộc chơi tiền bạc để thắng
Người nghèo tham gia cuộc chơi chỉ để không bị thua.
3. NGười giàu quyết tâm làm giàu.
Người nghèo muốn
4. Người giàu suy nghĩ lớn
Người nghèo suy nghĩ nhỏ.
5. Người giàu tập trung vào cơ hội
Người nghèo tập trung vào những khó khăn.
6. Người giàu ngưỡng mộ người thành công và giàu có khác.
Người nghèo bực tức với những ai thành công và giàu có.
7. Người giàu kết giao với người tích cực và thành công.
Người nghèo giao du với người tiêu cực hoặc thất bại.
8. Người giàu sẵn sàng tôn vinh bản thân và giá trị của họ
Người nghèo suy nghĩ tiêu cực về bán hàng, quảng bá.
9. Người giàu đứng cao hơn những vấn đề của họ
Người nghèo nhỏ bé hơn những vấn đề của họ.
10. Người giàu rất biết đón nhận
Người nghèo không biết đón nhận.
11. Người giàu chọn được trả công theo kết quả
Người nghèo chọn được trả công theo thời gian.
12. Người giàu suy nghĩ "cả hai"
Người nghèo suy nghĩ "hoặc là hoặc"
13. Người giàu chú trọng vào tổng tài sản
Người nghèo chú trọng vào thu nhập từ làm việc.
14. Người giàu quản lý tốt tiền của họ
Người nghèo không biết quản lý tốt tiền của họ.
15. Người giàu làm cho đồng tiền của họ làm việc chăm chỉ
Người nghèo làm việc chăm chỉ vì đồng tiền.
16. Người giàu hành động bất chấp sự sợ hãi
Người nghèo để nỗi sợ hãi ngăn cản họ.
17. Người giàu luôn học hỏi và
Người nghèo nghĩ họ đã biết hết.
Bạn nghĩ gì về sự khác nhau này ?
Bạn thấy tư duy nào khác biệt nhất giữa người giàu và người nghèo ?
0 Triết Lý Ngọn nến Ý nghĩa Cuộc sống
Triết Lý Ngọn nến Ý nghĩa Cuộc sống
Tuổi tr ẻ rồi cũng qua
Tuổi già rồi cũng đến
Cuộc sống là ngọn nến
Ch ớ để lụi tàn mau
Cũng đừng cháy quá lâu
Hãy sống ~ VỪA - ĐỦ - SÁNG ~
Đây là bài thơ lấy cảm hứng từ cha tôi :)
Con người ta sống như là một ngọn nến...
Chỉ bằng ấy nến thôi, conph ải học cách sống thế nào để ngọn nến đó cháy vừa đủ sáng...
Vậy thế nào là vừa đủ sáng???
{VnTim™} Con hình dung nhé, nếu một ngọn nến với ngọn lửa quá to, nến sẽ chảy nhanh và ngọn nến sẽ nhanh chóng hết phải không?
- Nhiều khi con người ta cần cân bằng cuộc sống, để họ không phải cháy quá nhanh, đốt sinh lực, đốt tiền bạc, đốt tuổi xuân của mình quá nhanh ...
- Sống để ước mơ, con hãy tin rằng ước mơ sẽ giúp con thực hiện được những điều mà nhiều khi con không tưởng tượng được mình sẽ có thể làm. Vậy đấy...
- Nhưng con cần nhớ điều này, mỗi khi theo đuổi một cái gì đó, con hãy thử gắn nó với những điều cũng quan trọng không kém nhưng đang bị con xem nhẹ...
- Và vì con xem nhẹ nó nên con không thểbi ết được nó quan trọng đến mức nào phải không?
- Vậy hãy hỏi những người xung quanh con, con sinh ra không phải để sống đơn độc...để hiểu điều đó con hãy liên hệ với một cây nến độc nhất giữa một căn phòng rộng và tối...
- Mọi người luôn ở bên cạnh con và giúp đỡ con, như con luôn muốn giúp đỡ mọi người vậy.
- Vì vậy đừng ngần ngại chia sẻ điều con đang theo đuổi, mọi người sẽ giúp con thấy được phía bênkia của căn phòng tối là gì...liệu có phải là một căn phòng sáng hơn, hay lại là một căn phòng rộng hơn và tối hơn...
Nhưng cũng là ngọn nến đó, nếu ngọn lửa quá nhỏ... hay có nghĩa là con không có ước mơ, không có mục đích cho cuộc sống của mình, nghĩa là con đã mất đi khái niệm "tương lai". Ngọn nến nhỏ cứ le lói trong căn phòng tối, nhạt nhòa, yếu ớt...
Ừ cũng đành là nếu con cứ le lói cháy như thế, cuộc sống con sẽ bình lặng trôi đi, cuộc sống đơn giản đến nhàm chán...
Cuộc sống đó có thể kéo dài tuổi thọ của con, nhưng không thể cho con cái gọi là "hạnh phúc".
Con hãy sống như là một ngọn nến "vừa đủ sáng".
- Vừa đủ sáng là khi con biết cư xử đúng mực với tất cả mọi người...
- Vừa đủ sáng là khi con biết cách lấy việc người khácvui làm niềm vui của mình...
- Vừa đủ sáng là khi con biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, để tự mình cảm nhận điều họ đang phải trải qua...
- Vừa đủ sáng là khi con biết cách lắng nghe, biết cách an ủi và giúp đỡ người khác mỗi khi họ gặp chuyện không vui, biết cách chung vui khi họ gặp điều tốt lành, may mắn...
- Vừa đủ sáng là khi con biết cách nâng cao giá trị của bản thân - nhưng lại bằng việc nâng cao giá trị của người khác...
- Vừa đủ sáng là khi con biết "con là ai, con là cái gì, con như thế nào" trong tất cả các hoàn cảnh...
- Vừa đủ sáng là khi con biết rằng việc con làm là ĐÚNG, là TỐT, là HỢP với hoàn cảnh thực tế con đang trải qua...
- Vừa đủ sáng là khi con biết ước mơ - biết khao khát một điều gì đó - kể cả vào lúc này tất cả mọi người đều cho rằng việc làm của con là vô nghĩa, con cũng đừng vội nản lòng...đời con còn dài và rộng...có thể bây giờ ước mơ ấy những người khác chưa nhìn rõ tương lai - nhưng đó là ước mơ của con cơ mà... và biết đâu... có một ngày...
- Vừa đủ sáng là khi con biết cách nói với những đứa con bé bỏng của con rằng... khi xưa... ông bà đã dạy mẹ : phải sống VỪA - ĐỦ - SÁNG :)
Tuổi già rồi cũng đến
Cuộc sống là ngọn nến
Cũng đừng cháy quá lâu
Hãy sống ~ VỪA - ĐỦ - SÁNG ~
Đây là bài thơ lấy cảm hứng từ cha tôi :)
Con người ta sống như là một ngọn nến...
Chỉ bằng ấy nến thôi, con
Vậy thế nào là vừa đủ sáng???
{VnTim™} Con hình dung nhé, nếu một ngọn nến với ngọn lửa quá to, nến sẽ chảy nhanh và ngọn nến sẽ nhanh chóng hết phải không?
- Nhiều khi con người ta cần cân bằng cuộc sống, để họ không phải cháy quá nhanh, đốt sinh lực, đốt tiền bạc, đốt tuổi xuân của mình quá nhanh ...
- Sống để ước mơ, con hãy tin rằng ước mơ sẽ giúp con thực hiện được những điều mà nhiều khi con không tưởng tượng được mình sẽ có thể làm. Vậy đấy...
- Nhưng con cần nhớ điều này, mỗi khi theo đuổi một cái gì đó, con hãy thử gắn nó với những điều cũng quan trọng không kém nhưng đang bị con xem nhẹ...
- Và vì con xem nhẹ nó nên con không thể
- Vậy hãy hỏi những người xung quanh con, con sinh ra không phải để sống đơn độc...để hiểu điều đó con hãy liên hệ với một cây nến độc nhất giữa một căn phòng rộng và tối...
- Mọi người luôn ở bên cạnh con và giúp đỡ con, như con luôn muốn giúp đỡ mọi người vậy.
- Vì vậy đừng ngần ngại chia sẻ điều con đang theo đuổi, mọi người sẽ giúp con thấy được phía bên
Nhưng cũng là ngọn nến đó, nếu ngọn lửa quá nhỏ... hay có nghĩa là con không có ước mơ, không có mục đích cho cuộc sống của mình, nghĩa là con đã mất đi khái niệm "tương lai". Ngọn nến nhỏ cứ le lói trong căn phòng tối, nhạt nhòa, yếu ớt...
Ừ cũng đành là nếu con cứ le lói cháy như thế, cuộc sống con sẽ bình lặng trôi đi, cuộc sống đơn giản đến nhàm chán...
Cuộc sống đó có thể kéo dài tuổi thọ của con, nhưng không thể cho con cái gọi là "hạnh phúc".
Con hãy sống như là một ngọn nến "vừa đủ sáng".
- Vừa đủ sáng là khi con biết cư xử đúng mực với tất cả mọi người...
- Vừa đủ sáng là khi con biết cách lấy việc người khác
- Vừa đủ sáng là khi con biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, để tự mình cảm nhận điều họ đang phải trải qua...
- Vừa đủ sáng là khi con biết cách lắng nghe, biết cách an ủi và giúp đỡ người khác mỗi khi họ gặp chuyện không vui, biết cách chung vui khi họ gặp điều tốt lành, may mắn...
- Vừa đủ sáng là khi con biết cách nâng cao giá trị của bản thân - nhưng lại bằng việc nâng cao giá trị của người khác...
- Vừa đủ sáng là khi con biết "con là ai, con là cái gì, con như thế nào" trong tất cả các hoàn cảnh...
- Vừa đủ sáng là khi con biết rằng việc con làm là ĐÚNG, là TỐT, là HỢP với hoàn cảnh thực tế con đang trải qua...
- Vừa đủ sáng là khi con biết ước mơ - biết khao khát một điều gì đó - kể cả vào lúc này tất cả mọi người đều cho rằng việc làm của con là vô nghĩa, con cũng đừng vội nản lòng...đời con còn dài và rộng...có thể bây giờ ước mơ ấy những người khác chưa nhìn rõ tương lai - nhưng đó là ước mơ của con cơ mà... và biết đâu... có một ngày...
- Vừa đủ sáng là khi con biết cách nói với những đứa con bé bỏng của con rằng... khi xưa... ông bà đã dạy mẹ : phải sống VỪA - ĐỦ - SÁNG :)
0 Triết lý Điều quan trọng nhất trong cuộc sống
Triết lý Điều quan trọng nhất trong cuộc sống
Chúng ta hãy suy nghĩ và cố gắng trả lời các câu hỏi sau đây:
Không sao cả, ít ai có thể nhớ những điều này.
Bởi, các tràng pháo tay rồi cũng chấm dứt.
Các giải thưởng cũng sẽ đóng bụi.
Các quán quân hoặc người thắng rồi cũng sẽ bị quên lãng.
{VnTim™} Chúng ta lại thử trả lời các câu sau đây:
Các câu này có vẻ dễ trả lời hơn, phải không bạn?
Những người có ý nghĩa đặc biệt trong sống của bạn, không phải là những người giỏi nhất, cũng không là những người giàu nhất, và họ cũng không đạt được một giải thưởng quốc tế nào.
Họ chỉ là những người nghĩ đến bạn, lo lắng cho bạn và luôn ở bên cạnh bạn khi bạn cần đến.
Hãy suy nghĩ về đều này.
Sống rất là ngắn ngủi.
Và bạn đứng trong danh sách nào của tôi? Bạn có biết không?
Hãy cho tôi nắm lấy tay bạn.
Bạn là một trong những người “nổi tiếng” nhất trong danh sách của tôi, mà tôi đã không quên để gửi đến bạn thông điệp này.
Cách đây rất lâu, ở một thi Thế vận hội dành cho những người tàn tật ở Seattle, có 9 vận động viên tham gia thi chạy 100 mét, và tất cả đều muốn thắng đua.
tiếng súng nổ báo hiệu thi bắt đầu. Tất cả mọi người bắt đầu chạy, nhưng có một thanh niên bị trượt chân ngã quỵ xuống, và cậu ta bật khóc.
Tám người kia nghe tiếng khóc, họ chạy chậm đi và quay đầu nhìn.
Cuối cùng họ ngừng chạy và quay trở lại cả 08 người.
Một cô gái ngồi xuống ân cần hỏi chàng thanh niên bị trượt té: “Đã thấy đỡ chưa?”.
Sau đó cả 09 người sánh vai cùng nhau bước về đích.
Tất cả khán giả đều đứng lên đồng loạt vỗ tay. Và trang vỗ tay đã kéo dài rất lâu.
Tất cả mọi người chứng kiến sự việc hôm đó, thường kể lại chuyện này cho người khác nghe. Tại sao vậy?
Vì tận cùng trong thâm tâm của chúng ta đều hiểu rằng, điều quan trọng nhất trong sống không phải là thắng .
Điều quan trọng nhất trong sống là giúp người khác thắng. mặc dù việc này có thể làm chậm công việc của chúng ta hoặc thay đổi kê`t quả thi đua.
Nếu bạn phổ biến thông điệp này, có thể chúng ta sẽ thành công trong việc thay đổi trái tim của chúng ta, và luôn cả trái tim của người khác nữa.
“ Một ngọn nến sẽ không bị mất giá trị khi nó được dùng để mang ánh sáng đến cho người khác”.
Thế nào, bạn đã quyết định chưa? Vứt bỏ nó đi, hay tiếp tục gửi thông điệp này đến cho người khác?
Bạn không trả lời được?
- Bạn hãy nêu tên của 5 người giàu nhất thế giới.
- Tên của 5 hoa hậu thế giới.
- Tên của 10 người lãnh giải Nobel gần đây nhất.
- Tên của 10 người lãnh giải Oscar gần đây nhất.
Không sao cả, ít ai có thể nhớ những điều này.
Bởi, các tràng pháo tay rồi cũng chấm dứt.
Các giải thưởng cũng sẽ đóng bụi.
Các quán quân hoặc người thắng rồi cũng sẽ bị quên lãng.
{VnTim™} Chúng ta lại thử trả lời các câu sau đây:
- Bạn hãy nêu tên 3 vị thầy cô đáng kính trong đời mình.
- Tên 3 người quen đã từng giúp bạn trong những giây phút khó khăn nhất.
- Hãy nghĩ đến vài người đã từng cho bạn những cảm giác đặc biệt.
- Và 5 người mà bạn lúc nào cũng muốn gần gũi.
Các câu này có vẻ dễ trả lời hơn, phải không bạn?
Những người có ý nghĩa đặc biệt trong sống của bạn, không phải là những người giỏi nhất, cũng không là những người giàu nhất, và họ cũng không đạt được một giải thưởng quốc tế nào.
Họ chỉ là những người nghĩ đến bạn, lo lắng cho bạn và luôn ở bên cạnh bạn khi bạn cần đến.
Hãy suy nghĩ về đều này.
Sống rất là ngắn ngủi.
Và bạn đứng trong danh sách nào của tôi? Bạn có biết không?
Hãy cho tôi nắm lấy tay bạn.
Bạn là một trong những người “nổi tiếng” nhất trong danh sách của tôi, mà tôi đã không quên để gửi đến bạn thông điệp này.
Cách đây rất lâu, ở một thi Thế vận hội dành cho những người tàn tật ở Seattle, có 9 vận động viên tham gia thi chạy 100 mét, và tất cả đều muốn thắng đua.
tiếng súng nổ báo hiệu thi bắt đầu. Tất cả mọi người bắt đầu chạy, nhưng có một thanh niên bị trượt chân ngã quỵ xuống, và cậu ta bật khóc.
Tám người kia nghe tiếng khóc, họ chạy chậm đi và quay đầu nhìn.
Cuối cùng họ ngừng chạy và quay trở lại cả 08 người.
Một cô gái ngồi xuống ân cần hỏi chàng thanh niên bị trượt té: “Đã thấy đỡ chưa?”.
Sau đó cả 09 người sánh vai cùng nhau bước về đích.
Tất cả khán giả đều đứng lên đồng loạt vỗ tay. Và trang vỗ tay đã kéo dài rất lâu.
Tất cả mọi người chứng kiến sự việc hôm đó, thường kể lại chuyện này cho người khác nghe. Tại sao vậy?
Vì tận cùng trong thâm tâm của chúng ta đều hiểu rằng, điều quan trọng nhất trong sống không phải là thắng .
Điều quan trọng nhất trong sống là giúp người khác thắng. mặc dù việc này có thể làm chậm công việc của chúng ta hoặc thay đổi kê`t quả thi đua.
Nếu bạn phổ biến thông điệp này, có thể chúng ta sẽ thành công trong việc thay đổi trái tim của chúng ta, và luôn cả trái tim của người khác nữa.
“ Một ngọn nến sẽ không bị mất giá trị khi nó được dùng để mang ánh sáng đến cho người khác”.
Thế nào, bạn đã quyết định chưa? Vứt bỏ nó đi, hay tiếp tục gửi thông điệp này đến cho người khác?
0 Bài thơ Ngày xưa có mẹ của tác giả Thanh Nguyên
Bài thơ Ngày xưa có mẹ của tác giả Thanh Nguyên
VnTim™ mời các bạn lắng nghe bài thơ "Ngày xưa có mẹ" của Tác giả: Thanh Nguyên qua giọng đọc của "Thu Hiền" và "Diên Vỹ", một bài thơ hay và ý nghĩa về mẹ.
Lời thơ "Ngày xưa có mẹ "
Khi con biết đòi ăn
Mẹ là người mớm cho con muỗnch áo
Khi con biết đòi ngủ bằng tiết tấu
Mẹ là người thức hátru con
Bầutr ời trong mắt con ngày một xanh hơn
là khi tóc Mẹ ngày thêm sợi bạc
Mẹ đã thành hiển nhiên như Trời - Đất,
như cuộc đời, không thể thiếu trong con.
Nếu có đi vòng quả đất tr`on
Người mong con mỏi mòn chắc không aingo ài Mẹ
Cái vòng tay mở ra từ tất bé
cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
Mẹ là người đã cho con cái tên riêng
trước cả khi con bật lên tiếng "Mẹ"
Mẹ!
cái tiếng gọi từ khi bập bẹ
đến lúc trưởng thành
con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu
Mẹ!
Có nghĩ là bắt đầu
cho Sự sống, Tình yêu, Hạnhph úc
Mẹ!
có nghĩa là duy nhất
một bầu trời
một mặt đất
một vầng trăng
Mẹ không sống đủ trăm năm
nhưng đã cho con dư dả nụ cười và tiếng hát
chỉ có một lần Mẹ không năng con khóc
là khi Mẹ không thể nào lau nước mắt cho con
là khi Mẹ không còn
hoa hồng đỏ từ nay hoá trắng ...
Rồi những đứa bé lại chào đời và lớn lên theo năm tháng
Biết bao người được làm Mẹ trong ngày
Tiếng trẻ con gọi Mẹ ngân nga khắp mặt đất này
thành âm thanh không bao giờ vắng lặng
Mẹ!
có nghĩa là ánh sáng
một ngọn đèn thắp bằng máu contim
Cái đóm lửa thiêng lieng
cháy trong bão bùng, cháy trong đêm tối.
Mẹ
có nghĩa là mãi mãi
là cho đi không đòi lại bao giờ.
Cổ tích thường bắt đầu từ:
"Ngày xưa có một nàng công chúa ...." hay
"ngày xưa có một vì vua ..."
Cổ tích còn bắt đầu từ:
"Ngày xưa có Mẹ .."
Tác giả "Thanh Nguyên"
Diễn đọc: Thu Hiền
Diễn đọc: Diên Vỹ
Lời thơ "Ngày xưa có mẹ "
Khi con biết đòi ăn
Mẹ là người mớm cho con muỗn
Khi con biết đòi ngủ bằng tiết tấu
Mẹ là người thức hát
Bầu
là khi tóc Mẹ ngày thêm sợi bạc
Mẹ đã thành hiển nhiên như Trời - Đất,
như cuộc đời, không thể thiếu trong con.
Nếu có đi vòng quả đất tr`on
Người mong con mỏi mòn chắc không ai
Cái vòng tay mở ra từ tất bé
cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
Mẹ là người đã cho con cái tên riêng
trước cả khi con bật lên tiếng "Mẹ"
Mẹ!
cái tiếng gọi từ khi bập bẹ
đến lúc trưởng thành
con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu
Mẹ!
Có nghĩ là bắt đầu
cho Sự sống, Tình yêu, Hạnh
Mẹ!
có nghĩa là duy nhất
một bầu trời
một mặt đất
một vầng trăng
Mẹ không sống đủ trăm năm
nhưng đã cho con dư dả nụ cười và tiếng hát
chỉ có một lần Mẹ không năng con khóc
là khi Mẹ không thể nào lau nước mắt cho con
là khi Mẹ không còn
hoa hồng đỏ từ nay hoá trắng ...
Rồi những đứa bé lại chào đời và lớn lên theo năm tháng
Biết bao người được làm Mẹ trong ngày
Tiếng trẻ con gọi Mẹ ngân nga khắp mặt đất này
thành âm thanh không bao giờ vắng lặng
Mẹ!
có nghĩa là ánh sáng
một ngọn đèn thắp bằng máu con
Cái đóm lửa thiêng lieng
cháy trong bão bùng, cháy trong đêm tối.
Mẹ
có nghĩa là mãi mãi
là cho đi không đòi lại bao giờ.
Cổ tích thường bắt đầu từ:
"Ngày xưa có một nàng công chúa ...." hay
"ngày xưa có một vì vua ..."
Cổ tích còn bắt đầu từ:
"Ngày xưa có Mẹ .."
Tác giả "Thanh Nguyên"
0 Biến hóa giao diện desktop trên Windows 7
Biến hóa giao diện desktop trên Windows 7
Ba tính năng mới giúp điều ch ỉnh kích thước biểu tượng trên màn hình và độ trong suốt của giao diện sẽ giao diện bóng bẩy, đẹp mắt.
Tùy biến kích thước biểu tượng (icon)
Đây là tính năng mới chỉ xuất hiện trên Windows 7. Với việc giữ ph ím Ctrl vàlăn chuột giữa, các biểu tượng trên màn hình sẽ phóng to, thu nhỏ theo ý thích. Khi điều chỉnh đến kích thước hợp lý, người dùng thả chuột và phím ra và hệ thống sẽ mặc định cho các lần khởi động sau. (Để chức năng này có tác dụng, phải chắc chắn là thao tác đang được thực hiện trên desktop).
Chọn biểu tượng được hiển thị trên màn hình
Mặc định, sau khi cài Windows 7 chỉ có biểu tượng My Computer và Recycle Bin được xuất hiện trên màn hình. Để thêm biểu tượng Network , Documents , Control Panel…, nhấn chuột phải lên desktop, chọn Personalize -> Desktop Icon Settings.
Ở khung Desktop Icon, đánh dấu chọn hoặc bỏ chọn để làm xuất hiện hay ẩn một biểu tượng nào đó. Ở khung bên dưới, chọn một biểu tượng rồi nhấnChange Icon… để thay đổi biểu tượng.
Sau đó, nhấn Apply hoặc OK.
Tủy chỉnh độ trong suốt cho giao diện
Cũng trên cửa sổ Personal, chọn Windows Color, kéo thanh trượt tại ô Color transparency để hiệu chỉnh độ trong suốt (bắt buộc)